Newest Post

Điều phụ nữ nên nhớ

| Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013
Đọc thêm »


- Hãy nghĩ ra cách Kiếm Tiền như thế nào chứ không phải Tiết Kiệm Tiền như thế nào.
- Có Buồn Chán đến mấy cũng không lớn tiếng kêu than, phải giữ được sự Bình Tĩnh.
- Khi thích 1 thứ gì đó hãy Tự Nỗ Lực kiếm tiền mà mua.
- Nói ít làm nhiều, nếu có thể thì đừng ngồi, vận động thích hợp hơn.
- Không nên nghĩ rằng chỉ cần tìm được 1 Người Đàn Ông nhiều tiền thì cái gì cũng có.

- Nếu không thích công việc hiện tại thì hãy Thay Đổi nó, còn không hãy im lặng mà làm, đừng phàn nàn.
- Khi hiểu rõ 1 vấn đề, hãy mạnh dạn Từ Bỏ.
- Có thể không đồng thuận , nhưng cần có Sự Tôn Trọng.
- Khi chưa đưa ra được Quyết Định, hãy để thời gian giúp bạn, nếu không có cách nào quyết định, hãy làm rồi mới nói, bằng lòng với sai lầm, không được oán hận.

- Nhất định phải là người phụ nữ có Giáo Dục.
- Cần xinh đẹp nhưng càng cần có Khí Chất.
- Khi bị phản bội, hãy học cách Khoan Dung người khác nếu giúp được ai thì hãy giúp, mặc dù làm được điều này là rất khó.
- Không nên giữ Thù Oán, nếu có thể không gây tổn thương cho người khác thì đừng gây, không ai ở với ai cả cuộc đời.
- Tiền rất quan trọng, nhưng không được phép dựa vào đàn ông hoặc bố mẹ.

- Không quá đề cao khả năng của mình trước tập thể, bởi khi không có bạn thì mặt trời vẫn chiếu sáng bình thường.
- Việc trong Quá Khứ hãy cho nó trôi qua, vì tương lai còn nhiều việc để làm.
- Cho dù mất đi tất cả cũng không được mất đi Nụ Cười, tâm thái quyết định tất cả.


Sưu tầm
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013
With 0nhận xét

Không nên làm bạn với người cũ

| Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013
Đọc thêm »
Còn lại anh còn bao yêu thương
nơi góc phố bóng em xa mờ
và con tim anh dành nơi ai
là bờ vai là màu tóc rối...



Bạn không thể làm lại quá khứ

Ví dụ, nếu hai người đã nhìn thấy nhau nude, thì sẽ vẫn tiếp tục nhìn thấy nhau nude. Mà xin lưu ý với bạn rằng, hầu hết những người bạn trong sáng chẳng bao giờ nhìn nhau trong tình trạng đó cả.

Hy vọng hão huyền
Hãy thừa nhận, trong lòng bạn vẫn còn hy vọng. Và nếu trong lòng bạn không còn, thì hy vọng lại hiện hữu trong lòng người kia đấy.

Thực lòng bạn không muốn nhìn người ấy bên ai khác
Có một xung đột mới về sở thích trong thứ “tình bạn” vừa nảy sinh này. Bạn không muốn nhìn người cũ của mình bắt đầu hẹn hò trở lại. Bạn luôn có lý do nọ lý do kia để “chê” đối tượng mới của người cũ. Hãy nhớ rằng: Những người bạn thực sự luôn mong cho nhau được hạnh phúc.

Bạn không thể kể người ấy nghe về cuộc sống riêng tư của mình
Bởi bạn sẽ có cảm giác ái ngại, lúng túng, hay bối rối. Những tình bạn trong sáng không trải qua cung bậc cảm xúc này, bạn bè thực sự luôn chia sẻ mọi thứ cùng nhau.



 Bạn có muốn đến dự đám cưới người ấy không?
Không? Nếu vậy bạn đâu thể trở thành người bạn tốt?

Gây ái ngại cho những người bạn chung
Họ đã quen nhìn các bạn tay trong tay với tư cách là một cặp tình nhân rồi. Giờ ở “thân phận” mới, các bạn có thể hồn nhiên đối xử với nhau như bạn bè mà không gượng ép? Cho dù bạn cố gắng làm được điều đó, những người bạn chung vẫn thấy... gượng ép và luôn cảm giác căng thẳng do phải tránh nhắc đến những kỷ niệm xưa của hai người.

Chỉ là vỏ bọc
Hai người vẫn tiếp tục gặp gỡ nhau nhưng danh phận giờ đã khác, chỉ “là bạn”. Cậu ấy làm điều gì đó khiến bạn mỉm cười. Bạn đột nhiên muốn một nụ hôn từ cậu ấy, nhưng không thể. Tại sao phải đặt mình vào cảm giác khó chịu này nhỉ ?

Những tín hiệu lộn xộn
Có quá nhiều nickname, những kỷ niệm, những bí mật nho nhỏ mà chỉ hai người biết với nhau để bật cười, giờ bạn không thể xóa sạch chúng để bắt đầu tình bạn đơn thuần, sẽ có lúc bạn cảm giác rơi vào những khuôn mẫu cũ như lúc hai người còn hò hẹn với nhau. Điều này có thể khiến một trong hai người hoặc cả hai bối rối.

Còn đi với người cũ, còn khó tìm người mới
Anh chàng/cô nàng nào muốn đi chơi cùng bạn khi người cũ vẫn hiện diện bên bạn chứ?

Không tốt cho sức khỏe
Trái tim bạn tan vỡ một lần rồi. Tại sao không đầu tư thời gian và sức lực vào những người có thể khiến bạn hạnh phúc chứ không phải người đã làm bạn tổn thương sâu sắc.



Khi đã thực sự 2 bạn đã chia tay thì không có lý do gì để quay lại hay làm bạn với nhau nữa. Hãy nghĩ đến tương lai và những điều tốt đẹp hơn để chờ đợi một người mới. Đừng làm mình tổn thương thêm lần nữa và đừng lặp lại nỗi đau mà mình đã vấp phải.


Sưu tầm
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013
With 0nhận xét

Mẹ phải làm gương cho con

| Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
Đọc thêm »
Mẹ phải làm gương cho con ... Đó là một ngày khó quên nhất trong đời bà.

Buổi sáng tinh mơ đi lĩnh tiền trợ cấp khó khăn ấy, tiết trời cực kỳ trong lành, cả nhà vừa tờ mờ đã thức dậy, ăn cơm sáng xong, bà và con trai thay bộ quần áo tốt nhất, trong tiếng dặn dò “Trên đường cẩn thận” của chồng, ra khỏi cửa nhà, đi đến Cục Dân chính.


Trong phòng họp của Cục Dân chính đã ngồi kín người, có những cư dân như bà đi lĩnh trợ cấp khó khăn, có cả rất nhiều phóng viên báo chí đến phản ánh việc này.
Bà và mấy chục người đứng thành một hàng, nhận tiền trợ cấp khó khăn từ trong tay lãnh đạo, những ống kính to to nhỏ nhỏ nhằm thẳng về phía họ, ánh đèn láp nhấp nhoáng hết đợt nọ đến đợt kia. Đứng trước tình cảnh như vậy, trong lòng bà có một dư vị gì đó không thể nói rõ ra được, bà bất giác cúi thấp đầu, rất muốn mau chóng trốn ra khỏi. Trái lại, các phóng viên nhà báo lại yêu cầu họ giơ xấp tiền trong tay họ lên một lần nữa, tiếp đến là một đợt ánh đèn láp lóe lên…

Bà bỗng nhiên nhớ lại tình cảnh đã xuất hiện trước đây – cũng là vô số ống kính nhắm vào bà, cũng là những đợt ánh đèn lóe lên không mở to mắt được, nhưng hồi đó lưng bà còn thẳng đứng, trên mặt nở nụ cười tươi rói, trên tay là bằng chứng nhận Lao động gương mẫu đỏ chót…
Dắt tay con trai ra khỏi cổng, nước mắt bà không kìm được cứ trào ra. Trong nước mắt bà, vừa có vị chua cay, vừa có vị xấu hổ, càng nhiều hơn là có vị bi ai của số phận mình.

Mười tám tuổi bà đã tham gia công tác, hai mươi tám tuổi là Lao động gương mẫu toàn thành phố, ba mươi lăm tuổi vì nhà máy đổ bể nên buộc phải nghỉ việc. Sau khi nghỉ việc, bà và chồng mở một cửa hàng siêu thị. Một ngày sau khi siêu thị khai trương được bốn tháng, bà cùng chồng đi nhập hàng, không may bị tai nạn xe cộ trên đường, từ đó chồng chỉ có thể ngồi trên xe lăn, bà bị què một chân. Sau cơn thập tử nhất sinh ấy, gia cảnh họ sa sút ghê gớm, cả nhà ba miệng ăn chỉ có thể dựa vào tiền bảo hiểm rất thấp của thành phố mà sống.


Tiền bảo hiểm thấp mỗi tháng chỉ có 300 đồng, ba bữa ăn của cả nhà ba miệng ăn ở cả trong đó, tiền nước tiền điện tiền ga ở cả trong đó, tiền bồi dưỡng của chồng ở cả trong đó, tiền sách vở của con trai ở cả trong đó…Cuộc sống gian nan làm cho bà nghẹt thở. Nhìn chồng không thể động đậy, nhìn con trai mới mười tuổi, bà thậm chí đã từng nghĩ mua phắt một gói thuốc chuột, khi nấu cơm trộn vào trong gạo…
Khi bà tuyệt vọng nhất, nhân viên công tác trong Ban đại diện dân phố thông báo cho bà một tin tốt lành: Đã liệt kê gia đình nhà bà vào đợt đầu những gia đình được trợ cấp khó khăn của thành phố, bắt đầu từ tháng sau, mỗi tháng nhà bà được lĩnh thêm 300 đồng ngoài số tiền bảo hiểm thấp.

Đi trên đường phố, bà khẽ khàng lau những giọt nước mắt trên khóe mắt. Con trai kéo tay bà nũng nịu: “Mẹ! Hôm nay chúng ta có tiền rồi, mẹ cho con ăn thịt kho được không?”. Bà nhìn gương mặt bé nhỏ của con, trong lòng thấy chua chát khó nói ra: Tuy nói mình mỗi tuần đã bớt ra ít tiền mua ít thịt cải thiện bữa ăn cho con, nhưng con đang tuổi ăn tuổi lớn, một ít thịt đó với con mà nói có thấm tháp vào đâu?

Bà dắt con vào chợ, vừa đi vừa tính toán sử dụng hợp lý số tiền 300 đồng trong tay. Đứng trước quầy thịt, bà chỉ vào miếng thịt rẻ nhất, nói với chủ quầy: “Mua một cân này!”.
Con trai không chịu: “Mẹ ơi! Ít quá!”.
Bà cắn răng nói: “Vậy thì mua một cân rưỡi!” Sau đó, bà cúi thấp đầu dỗ dành con trai: “Lát nữa mẹ lại mua thêm khoai tây, ninh với thịt thành một xoong, cho thêm hành hoa vào, sẽ thơm ngon lắm đấy!”.
Xách thịt trên đường về nhà, con trai vẫn không vừa lòng: “Mẹ! Mẹ mua thêm ít nữa đi, nấu một xoong to, cả nhà ăn một bữa kha khá!”.

Bà cười: “Tháng này tiêu hết sạch tiền, tháng sau không ăn cơm nữa ư?”.
Con trai ngửng cao đầu nói: “Tháng sau chẳng vẫn phát tiền cho chúng ta hay sao? Tháng này tiêu hết, tháng sau mẹ lại đi lĩnh mà!”.
Câu nói đó của con trai làm cho bà cảm thấy sốc chưa từng có, phảng phất như có một sợi dây thắt chặt trái tim bà, chặt đến mức không thể nói thành lời. Bà không ngờ con trai lại nghĩ như vậy – Chỉ vì có khó khăn này nọ, là có thể không cần lao động, không cần phấn đấu, là có thể an tâm đắc ý dựa vào sự giúp đỡ của người khác! Lẽ nào, sau này con trai sẽ phải cậy nhờ vào bảo hiểm thấp, dựa vào tiền trợ cấp khó khăn mà sống suốt đời ư?


Buổi tối hôm ấy, nhìn những đồng tiền mới tinh nằm trên bàn, bà suốt đêm không chợp mắt được, câu mà con trai nói ban ngày cứ vang vọng bên tai bà hết lần này đến lần khác. Bà nói với mình: Tôi biết lao động, cũng có thể lao động, đã từng giành được những danh hiệu vinh dự có liên quan với lao động, lẽ nào bây giờ què một chân thì có thể không lao động ư? Tôi còn có hai cánh tay lành lặn khỏe mạnh, cần phải dựa vào bàn tay của mình mà nuôi sống cả gia đình, nuôi sống con trai! Tôi không thể để cho con trai sau này dựa vào lĩnh tiền trợ cấp mà sống…

Một tuần lễ sau, tại một góc chợ, bà dựng lên một chõng bán bánh chẻo và vằn thắn. Bánh chẻo và vằn thắn của bà vỏ mỏng, nhân nhiều, hơn nữa tuyệt đối tươi mới và bảo đảm vệ sinh.
Một năm sau, bà mở một quán ăn sáng, nhưng trong quán chỉ có thể để ba cái bàn vuông nhỏ. Hàng ngày cứ hai giờ sáng bà đã thức dậy, những người vội đi làm ca sáng bốn mùa trong năm đều có thể kịp ăn uống ở cái quán ăn sáng của bà.

Ba năm sau, bà đã có một cái quán xếp được bảy cái bàn ăn.
Và sau đó, quán ăn của bà mở trên đại lộ phồn hoa, mặt tiền đường hoàng, có thể nhận đặt những bữa tiệc lớn đủ kiểu…
Hiện nay, những dịp lễ tết, bà có thể cùng những thành viên Ban đại diện dân phố đi thăm hỏi những hộ bảo hiểm thấp, tặng tiền tặng gạo tặng dầu… cho họ. Ngoài những lời an ủi và động viên chăm sóc, so với người khác, bà còn hay hỏi thêm một câu: “Trong quán của tôi có chỗ làm việc, anh chị có muốn đến làm không?”.


Đương nhiên, con trai bà đã lớn lên thành một chàng trai, khỏe mạnh cường tráng, giống như những đứa bé khác cùng lứa tuổi. Có điều không giống chúng là, bắt đầu từ lên học phổ thông trung học, mỗi dịp lễ tết hay nghỉ hè, cậu đều làm việc ở trong quán của mẹ, cùng làm những việc như những nhân viên trong quán, cũng nhận lương như họ.


Con trai luôn luôn nhớ đến chuyện xảy ra khi lên mười tuổi, không phải là cậu ta có trí nhớ tốt, mà là do mẹ hay nhắc lại những chuyện ngày ấy, nhắc lại câu nói mà cậu đã từng nói. Mỗi khi nói hết sự kiện ấy, mẹ thường hay nói thêm một câu:
- Mẹ không muốn con sau này lớn lên lại trở thành một người sống dựa vào người khác, cho nên, con trai ơi, mẹ nhất định phải trở thành tấm gương của con!
Con trai nói:
- Kỳ thực, con ghi nhớ rõ ràng nhất là một sự kiện khác cơ. Ngày đầu tiên mẹ đi bán bánh chẻo và vằn thắn, rất khuya mới trở về, mẹ vừa bước chân vào trong nhà, đến tay cũng chưa kịp rửa, đã đi thẳng đến trước mặt con, đem một tờ năm đồng , một tờ hai đồng và bốn đồng tiền kẽm một hào xếp hàng ngang, chỉnh tề trên mặt cái bàn trước mặt con, nhìn con chăm chăm, nói: “Con trai ơi! Hôm nay mẹ kiếm được tiền rồi, đây là những đồng tiền mẹ kiếm được bằng lao động, không phải do người ta phát cho chúng ta…”.
Nói đến đây, chàng trai trẻ cao một mét tám, khóe mắt đo đỏ.
Sưu tầm
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
With 0nhận xét
Tag :

Không nên tiếp tục làm với bản thân

| Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013
Đọc thêm »

1. Đừng chạy trốn rắc rối của chính mình.

Hãy đối diện với chúng, đây không phải là việc dễ dàng. Không ai có khả năng xử lý hoàn hảo mọi vấn đề họ gặp phải. Chúng ta cũng không thể ngay lập tức mà giải quyết trọn vẹn một khó khăn. Trên thực tế, chúng ta sinh ra để thất vọng, buồn chán, đau khổ, vấp ngã và cuối cùng là hạnh phúc. Bởi vì đó là toàn bộ mục đích của cuộc sống – đối mặt với vấn đề, học hỏi, thích nghi, và xử lý chúng. Chính điều này đã rèn luyện chúng ta trở thành con người như chúng ta hiện nay.

2. Đừng cố gắng làm người khác.

Một trong những thách thức lớn nhất trong cuộc sống là phải biến mình thành người khác. Lúc nào cũng có người xinh đẹp, thông minh và trẻ trung hơn bạn, nhưng bạn vẫn là duy nhất. Đừng thay đổi để mong người khác thích mình. Hãy là chính mình, và sẽ có người yêu con người thật của bạn.

3. Đừng bận tâm với quá khứ.

Bạn không thể bắt đầu một chương mới trong cuộc đời nếu cứ đọc đi đọc lại chương cũ. Quá khứ qua đi để bạn học hỏi và thay đổi hiện tại và mong muốn nó tốt đẹp hơn ở tương lai.

4. Đừng sợ mắc sai lầm.

Làm việc gì đó rồi mắc sai lầm còn hiệu quả gấp 10 lần so với không làm gì cả. Mỗi thành công đều có một vệt dài những thất bại đằng sau nó, và mỗi thất bại đều dẫn đường tới thành công. Suy cho cùng, bạn sẽ hối hận về những điều mình KHÔNG làm nhiều hơn là về những điều mình đã làm.

5. Đừng nên trách móc bản thân với những sai lầm.

Có thể chúng ta yêu nhầm người và đau khổ về những điều không xứng đáng, nhưng dù mọi việc có tồi tệ tới mức nào, thì cũng có một điều chắc chắn: sai lầm giúp chúng ta tìm được đúng người, đúng thứ phù hợp với chúng ta. Chúng ta ai cũng có lúc mắc sai lầm, ai cũng có khó khăn, và thậm chí tiếc nuối về những việc trong quá khứ. 

6. Đừng cố mua hạnh phúc.

Nhiều thứ chúng ta mong mỏi có được lại có giá quá đắt. Nhưng sự thật là, những gì thực sự khiến chúng ta hài lòng lại hoàn toàn miễn phí – đó là tình yêu, là tiếng cười, và là những giây phút miệt mài theo đuổi đam mê của mình.

7. Đừng tìm kiếm hạnh phúc ở người khác.

Nếu bạn không cảm thấy hạnh phúc với chính con người bên trong của mình, thì bạn sẽ chẳng thể nào có được hạnh phúc lâu dài với bất kỳ người nào khác. Bạn phải tạo ra sự ổn định trong cuộc sống của mình trước rồi mới nghĩ tới chuyện chia sẻ cuộc sống đó với người khác được.

8. Đừng lười nhác.

Đừng nghĩ ngợi quá nhiều, bởi có thể bạn sẽ tạo ra một rắc rối không đáng có. Hãy đánh giá tình hình và đưa ra hành động dứt khoát. Bạn không thể thay đổi điều mà mình không muốn đối mặt. Tiến bộ bao gồm rủi ro. 

9. Đừng nghĩ rằng mình chưa sẵn sàng.

Khi một cơ hội xuất hiện, không có ai cảm thấy mình đã sẵn sàng 100% để đón nhận nó. Bởi vì phần lớn những cơ hội lớn lao trong cuộc đời đều đòi hỏi chúng ta phải phát triển vượt quá “vùng thoải mái” của mình 

10. Đừng tham gia các mối quan hệ vì những lý do sai lầm.

Cần phải lựa chọn các mối quan hệ một cách khôn ngoan. Ở một mình còn tốt hơn là giao tiếp với người xấu. Bạn không cần phải vội vàng. Điều gì phải đến, sẽ đến – và nó sẽ đến đúng lúc, với đúng người, và vì lý do tốt đẹp nhất.
Hãy yêu khi bạn đã sẵn sàng, chứ đừng yêu khi bạn cảm thấy cô đơn.

11. Đừng từ chối các mối quan hệ mới.

Trong cuộc sống, rồi bạn sẽ nhận ra rằng mỗi người bạn gặp đều có ý nghĩa riêng cho bản thân bạn. Một số người sẽ thử thách bạn, một số người sẽ lợi dụng bạn, và một số khác sẽ dạy dỗ bạn. Nhưng hãy cảm ơn họ vì đã cho bạn biết và trải nghiệm hết các khía cạnh quan hệ của cuộc sống.

12. Đừng cố cạnh tranh với mọi người

Đừng lo lắng khi thấy người khác giỏi hơn mình. Hãy tập trung vào việc “phá kỷ lục” của chính mình mỗi ngày. Thành công chỉ là một cuộc chiến giữa BẠN và BẢN THÂN BẠN mà thôi.

13. Đừng ghen tị với người khác

Ghen tị là hành động đếm các “điểm cộng” của người khác thay vì đếm các “điểm cộng” của mình. Hãy tự hỏi bản thân mình câu này: “Mình có điểm gì mà ai cũng mong có?”

14. Đừng than vãn và tự thương hại bản thân.

Các khó khăn xuất hiện trong cuộc sống đều có lý do riêng của chúng. Có thể khi khó khăn xuất hiện, bạn sẽ không nhận thấy hay không hiểu được điều đó, và có thể đó là một trải nghiệm khó khăn. Coi lại những khó khăn trong quá khứ. Bạn sẽ thấy chúng đã hướng bạn tới điều tốt, một con người tốt. Vì thế, hãy cười lên! Hãy cho mọi người thấy rằng bạn của ngày hôm nay mạnh mẽ gấp nhiều lần so với bạn của ngày hôm qua – và bạn sẽ là như thế.

15. Đừng giữ mãi oán ghét

Đừng sống với niềm oán ghét trong tim. Bạn sẽ khiến mình đau khổ hơn so với những gì mà người mà bạn căm ghét có thể làm với bạn. Tha thứ không phải là nói: “Những gì anh đã làm với tôi là chấp nhận được”, mà là: “Tôi sẽ không để hạnh phúc của mình bị hủy hoại vĩnh viễn bởi những gì anh đã làm với tôi”. Tha thứ là câu trả lời… hãy buông ra đi, hãy tìm kiếm sự thanh thản trong tâm hồn, hãy giải phóng bản thân bạn! Và hãy nhớ, tha thứ không chỉ vì người khác, mà còn vì chính bạn nữa đấy. Hãy tha thứ cho bản thân mình, hãy tiếp tục cuộc sống, và cố gắng làm tốt hơn trong tương lai.

16. Đừng để người khác kéo bạn xuống 

Đừng hạ thấp các tiêu chuẩn của mình để thích nghi với những người không chịu nâng cao các tiêu chuẩn của họ.

17. Đừng lãng phí thời gian 

Bạn bè bạn sẽ không cần bạn phải giải thích gì cả, còn với kẻ thù, thì dù bạn có giải thích bao nhiêu họ cũng chẳng tin đâu. Hãy cứ làm những gì mà thâm tâm bạn biết là đúng.

18. Đừng cố làm mọi thứ trở nên hoàn hảo

Thế giới thực không vinh danh những người cầu toàn; nó sẽ trao phần thưởng cho những người hoàn thành công việc.

19. Đừng chọn con đường đi dễ dàng

Cuộc sống không dễ dàng, nhất là khi bạn lên kế hoạch đạt được điều gì đó có giá trị. Đừng chọn con đường đi dễ dàng. Hãy làm điều gì đó phi thường.

20. Đừng hành động như thể mọi việc đều tốt đẹp

Suy sụp một lát cũng không sao. Bạn không nhất thiết lúc nào cũng phải tỏ ra mạnh mẽ, và cũng không cần phải liên tục chứng minh rằng mọi việc đều diễn ra tốt đẹp. Bạn cũng không nên lo lắng về chuyện người khác đang nghĩ gì – hãy khóc nếu bạn cần khóc – điều đó cũng tốt cho sức khỏe của bạn mà. Càng khóc sớm, bạn càng sớm có khả năng mỉm cười trở lại.

21. Đừng đổ lỗi cho người khác 

Khả năng thực hiện được ước mơ của bạn tỉ lệ thuận với khả năng bạn tự nhận trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Khi trách cứ người khác vì những gì bạn đang trải qua, nghĩa là bạn đang chối bỏ trách nhiệm – bạn đang trao cho người khác quyền kiểm soát phần cuộc sống đó của mình.

22. Đừng cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người

Đó là điều không thể xảy ra, và nếu bạn cứ cố công làm như vậy, bạn sẽ kiệt sức mất thôi. Nhưng làm cho một người mỉm cười cũng có thể thay đổi cả thế giới. Có thể không phải là toàn bộ thế giới, mà chỉ là thế giới của riêng người đó thôi. Vì thế, hãy thu hẹp sự tập trung của mình lại.

23. Đừng tập trung vào những gì bạn không mong muốn xảy ra

Hãy tập trung vào những gì bạn thực sự muốn xảy ra. Suy nghĩ tích cực là “tiền đồn” cho mọi thành công vĩ đại. Nếu mỗi sáng bạn thức dậy với tâm niệm rằng ngày hôm nay sẽ có điều tuyệt vời xảy ra trong cuộc sống của mình, và bạn để tâm chú ý, thì rồi thường là bạn sẽ nhận thấy rằng niềm tin của mình là đúng.

24. Đừng là người vô ơn.

Dù bạn đang ở hoàn cảnh tốt đẹp hay tồi tệ, hãy thức dậy mỗi ngày với niềm biết ơn cuộc sống của mình. Ở nơi nào đó, người khác đang đấu tranh trong tuyệt vọng để giành giật lấy cuộc sống của họ. Thay vì nghĩ về những gì bạn không có, hãy nghĩ về những gì bạn đang có mà người khác không có.


Tác giả: Marc. Dịch giả: Thủy Nguyệt.
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013
With 0nhận xét
Tag :

Cho thuê xe tự lái chất lượng giá rẻ tại TPHCM

| Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
Đọc thêm »
Hiện nay, dịch vụ cho thuê xe tự lái tại TPHCM khá phổ biến và là sự lựa chọn ưa thích của nhiều gia đình tại hành phố lớn này. Tuy nhiên, giá cả, chất lượng là những vấn đề khiến nhiều khách hàng phải đau đầu khi muốn thuê xe.

Chính vì vậy, tham khảo thông tin từ nhiều nguồn, đặt xe sớm và xem xe cẩn thận là những lưu ý giúp bạn thuê xe tự lái như ý với giá cả phải chăng  trong những dịp thuê xe. Đáp ứng nhu cầu phát triển đi lại tự do của mỗi người thì chúng tôi đưa ra nhiều loại xe thông dụng cho khách hàng chọn lựa khi sử dụng dịch vụ cho thuê xe tự lái.


cho thue xe tu lai chat luong

Các loại xe được thuê tự lái:

- Xe du lịch 4 chỗ ngồi:
- Xe du lịch 7 chỗ ngồi:
- Xe du lịch 16 chỗ ngồi:
- Xe du lịch 29 chỗ ngồi:
- Xe du lịch 45chỗ ngồi:

Thích hợp cho việc:

Tổ chức đám cưới, đưa đón cô dâu, Tổ chức sự kiện Event, Quay phim quảng cáo - chụp hình, Đưa đón khách vip, làm việc với các đối tác lớn, Tham quan du lịch, Thuê xe tháng cho công ty...

Tiêu chí của chúng tôi :

• Cung cấp dịch vụ cho thuê xe tự lái chất lượng giá rẻ uy tín tại TPHCM và vượt hơn cả sự mong đợi của Khách hàng.
• Đáp ứng mọi yêu cầu thuê xe của khách hàng.
• Đảm bảo an toàn tuyệt đối về người và hành lý trên xe.
• Cung cấp xe với chất lượng tốt nhất, xe luôn đảm bảo vệ sinh sạch sẽ, nhiều tiên nghi cao cấp, giải trí, thoải mái cho du khách.
• Đáp ứng nhanh chóng về thời gian.

cho thue xe tu lai gia re

Hãy yên tâm và tin tưởng chúng tôi:

Nhiều sự lựa chọn với nhiều hãng xe tại bãi xe công ty, đa dạng về chủng loại, đáp ứng tất cả các nhu cầu của quý khách.

• Đầy đủ thông tin minh bạch giúp Khách hàng ra quyết định tức thì và được đáp ứng liên tục.
• Liên lạc bằng bất cứ cách nào khách hàng có thể: Điện thoại, internet, e-mail, SMS, chat hay trực tiếp.
• 100% xe giao dịch được mua bảo hiểm đầy đủ, giúp bảo vệ khách hàng trong các trường hợp không mong muốn.
• Giao dịch tận nơi, giúp khách hàng tiết kiệm thời gian đi lại.
• Xe chúng tôi cung cấp luôn luôn đúng với những gì đã cam kết trong hợp đồng .
• Đội ngũ nhân viên phục vụ nhiệt tình - chuyên nghiệp

cho thue xe tu lai

Chất lượng làm hài lòng Khách hàng:

- Toàn bộ xe của chúng tôi đã gắn thiết bị định vị ( Hộp đen ) theo tiêu chuẩn của Bộ GTVT, do đó chúng tôi có thể quản lý mọi hoạt động của xe 24/24.
- Để 100% khách hàng hài lòng khi sử dụng dịch vụ  cho thuê xe tự lái chuyên nghiệp, chúng tôi tự hào với hàng loạt xe cung cấp đảm bảo đầy đủ chất lượng về an toàn và đầy đủ tiện nghi được trang bị trên xe.
- Trong quá trình thỏa thuận giá và hợp đồng, thì trên hành trình đi có xảy ra sự cố không hài lòng dù nhỏ hay lớn, xin quý khách vui lòng liên hệ với chúng tôi để được giải quyết một cách nhanh chóng và hiệu quả nhất.
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
With 0nhận xét

100 điều lãng mạn - P3

| Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013
Đọc thêm »
Tình yêu lãng mạn luôn mang những cảm giác tuyệt vời và thoải mái trong chính tình yêu của chúng ta. hãy luôn nhớ đến người bạn yêu thì bạn có thể làm được tất cả. 



60/ Lãng mạn là khi mình cầm bông hồng đến tặng, cô ấy không nhận, đủ để khiến mình buồn và quay đi. Rồi cô ấy vòng tay từ sau ôm lấy mình, nói "Điều em cần là trái tim anh yêu em cơ" thật nũng nịu.

61/ Lãng mạn là khi trong đêm Giáng sinh, cô ấy nằng nặc bắt mình dừng xe để yêu cầu mình mở quà dù mình không muốn. Và rồi trong gói quà ấy, có chiếc khăn của cô ấy tặng mình và tấm thiệp ghi rằng "Em yêu anh nhiều hơn những gì em có thể trao anh hàng vạn lần".

62/
Close your eyes and say good night
And hold me till the morning light
When the sun comes shinning through...
(According to "without you")

63/ Đang đi thở trong công viên, nhìn mọi người tay trong tay mà buồn hiu, bỗng nhiên nhận được điện thoại, nghe giọng người ấy trong máy “Anh/em thương em/anh nhiều hơn những gì anh/em có thể nói!”, rồi tiếp đó là bài hát mà mình yêu thích. (Everyday I love you chẳng hạn)

64/ Lãng mạn là khi bạn mơ màng nhìn một cô gái nào đó khá đẹp trên đường, người yêu bạn ghen và nhéo bạn. Bạn quay lại và nói: "Người ta đẹp vô cùng em ạ, nhưng không phải là người anh yêu. Thật tiếc cho họ, vì anh đã yêu em rồi". Hơi sến nhỉ?

65/ Lãng mạn là khi bạn nghe một bản nhạc hay có giai điệu nhẹ nhàng. Bạn sẽ dịch bài hát đó, viết lời Việt cho bản nhạc đó, thu âm lại và tặng cho nàng nhân một dịp nào đó...

66/ Viết tặng bạn của bạn một bài thơ, về một việc gì đó hai ng đã từng làm…

67/ Dậy sớm đi mua một bó hoa hướng dương to sụ (hoa hướng dương nhiều như thế hơi bị khó tìm) tặng cho bạn của bạn.

68/ Ngồi ở Hồ Tây vẽ một bức tranh tuyệt đẹp để tặng cho người yêu!

69/ Lãng mạn là khi đêm về trong sự cô đơn trống trải, hình dáng cô ấy lại hiện về ở nơi nào đó trong tâm trí bạn, thật mơ hồ…

70/ Lãng mạn khi đi xa được em yêu làm cho muối vừng mang đi (đúng hơn nên gọi là muối lạc).

71/ Lãng mạn khi một đêm ngoài trời mưa gió được người yêu ở xa gọi điện đánh tặng một bản romance.

72/ Lãng mạn khi đang hết tiền bỗng nhiên được cho tiền, rồi ngồi nghĩ bao nhiều điều lãng mạn sắp tới sẽ làm khi có tiền trong tay...

73/ Lãng mạn là khi đang tuyệt vọng thì nhận được sự quan tâm sâu sắc và tinh tế của em!!!

74/ Được chồng làm giúp việc nhà vào ngày nghỉ.

75/ Cùng nhau ra biển, nắm tay, dựa dầu vào vai người ấy, ngồi như vậy cả ngày mà không nói gì hết...

76/ Điều lãng mạn đã được thưởng thức là cùng đi chơi xa, và chàng tự tay chuẩn bị sẵn 1 bữa trưa rất thịnh soạn... rất bất ngờ, không nghĩ là có thể chu đáo đến thế...

77/ Lãng mạn là hôm tạm biệt trước khi ra khỏi nhà và khi về đến nhà thì hôn yêu thương.

78/ Lãng mạn là khi nàng đang đi vệ sinh bị mắc kẹt thì ta chìa ra một cuộn ZEWA siêu mềm :D

79/ Lãng mạn là khi trời đang mưa tầm tả, cái áo mưa nàng sơ ý để lại trong giỏ xe thì lại bị “ai đó” lấy mất rồi. Đúng lúc nàng băn khoăn thì ta xuất hiện nhường lại cái áo mưa duy nhất của ta cho nàng sau đó nhanh chóng đội mưa ra về, chẳng đề nàng kịp từ chối! Nhưng mà đừng thật thà quá, đi đến góc phố thì nhớ mà dừng lại lấy cái áo mưa của nàng ra mà dùng nhé!!!

80/ Lãng mạn là khi nàng bị một "choai choai" trêu chọc thì bạn xuất hiện và bằng vài lời dọa nạt khiến cả lũ "tếch" thẳng. Tuy nhiên bạn nhớ phải bảo mấy thằng bạn đóng cho đạt vào đấy nhé, và nhớ là đừng có xuất hiện trước mặt nàng lần thứ hai.

81/ Lãng mạn là khi nàng đang đi xe đạp bị tuột xích thì có một… cây trắng (áo trắng, quần trắng, tất trắng, giày trắng) đỗ xe đạp ngay cạnh (xe cuốc càng tốt). Sau đó chẳng nói chẳng rằng lao vào hì hục nắn xích lại cho nàng mà chẳng nề hà gì cả!!! Sau đó 2 người sóng đôi vừa đạp xe vừa nói chuyện vui vẻ như chẳng hề để ý đến những vết dầu mỡ lấm lem trên áo chàng trai. Cái này thì mất 5 nghìn ra hàng sửa xe thì bảo ông bác sửa xe dạy cho cách phá rùi nắn lại xích, cực kì đơn giản!!! Tuy nhiên về phần cây trắng tớ xin lưu ý là nên chơi đồ rẻ tiền thôi chứ đừng chơi đồ hiệu, không phải cái quảng cáo OMO là nó giặt được hết thật đâu.

82/ Lãng mạn là khi đi cùng nàng một nhà hàng có ánh đèn, ánh nền lung linh.

83/ Lãng mạn là khi ngủ mơ, nói mê cũng chỉ nói tên nàng.

84/ Lãng mạn là khi ta đưa cho nàng chiếc khăn mùi soa khi nàng có chuyện buồn.

85/ Lãng mạn là khi bật Mp3 và mỗi người một tai nghe..

86/ Lãng mạn là khi đi chơi bù khú cả bọn bạn nhậu, bất chợt nhận đựơc tin nhắn của nàng "Dạ dày của anh đã chứa đủ 2/3 lượng bia/rượu chưa? Nếu đủ rồi, thì anh chỉ nên chứa thêm 1/6 nữa thôi nhé ;) vì còn phải để lại 1/6 để ngồi cùng em!". Eo ơi, lãng mạn ghê gớm! :P

87. Điều lãng mạn nhất mà tớ muốn thực hiện bây h là có mặt ơ một nơi rất xa vào đêm Noel (Osaka chẳng hạn), đi chơi với một người, cả đêm. Cho dù ngày hôm sau phải quay trở về VN... Hic hic, hơi bị khó thực hiện... (quá khó, tiền đâu ra???)

88/ Cắn nhẹ vào tai hoặc hôn ngưòi yêu sau khi đã nói thầm điều gì đó, chẳng hạn: Con mèo con bé nhỏ của anh, yêu em nhất trên đời (nhớ là cắn nhẹ thôi đấy, mà thấy tai ai bẩn quá thì nên bỏ qua mục này!).

89/ Nhắn tin vào sáng sớm: Hôm qua anh quên chưa chúc em ngủ ngon, chúc cưng yêu một buổi sáng tốt lành!!!

90/ Ngồi đợi trước của nhà nàng và nói anh đợi em đã lâu rồi mặc dù bạn mới đợi nàng có chút xíu (cao thượng thế con gái nó thích lắm. Còn con giai thì đánh giá là hơi ngu một tí kể ra thì cũng chả sao nhỉ!?)

91/Tặng hoa nàng vào ngày 20-11 và nói rằng em đã dạy anh biết thế nào là tình yêu, em là cô giáo, là cuộc đời của anh hoặc: "Anh đã được dạy thế nào là nửa kia của cuộc đời mình kể từ khi em bước chân vào trái tim anh"…

92/ Một ngày nắng đẹp 2 người thong dong di dạo bên bờ hồ (hồ phải đẹp và thơ mộng nhé, đi cái hồ nào bốc mùi rác thì đúng là... hỏng hẳn).

93/ Vào một ngày đẹp trời... Anh nói anh không thể chịu nổi em nữa rồi... trong khi nàng ngơ ngác thì chàng tiếp tục: Sao em cứ làm anh không thể ngừng yêu em thế :)) => ngất! (Dự đoán của giới chuyên môn là không một cô gái nào không sứong trc câu nói này, nếu không phải xem lại tình cảm của cô ý với bạn!)

94/ Sắm một bộ áo, quần, nhẫn, dây chuyền, đồng hồ và đủ thứ khác có đôi để dùng (một phương pháp khẳng định bản quyền rất lãng mạn).

95/ Vào một ngày đẹp giời sao hai người không rủ nhau đi nặn tượng rồi tô tượng làm… linh vật cho tình yêu của mình nhi? (Nếu bạn có dại dột nghe theo cái ý kiến này thì phải nhớ nằm lòng câu nói: Méo mó có hơn không!).

96/ Viết cho người yêu một cái thiếp trong đó ghi câu I LOVE YOU qua 72 thứ tiếng!

97/ Cùng nhau đi thăm một số “địa danh” dành cho những nguời đang yêu như: bến Hàn Quốc, Đường Hàn Quốc, bãi đá v.v.. và kể cho nàng những câu chuyện tình yêu liên quan đén các địa danh (ví dụ như "Đồng nghiệp lãng mạn" hay "3 ngày yêu hơi hơi" chẳng hạn).

98/ Cùng nhau thức đêm để đợi ngắm giay phút hoa quỳnh nở (Phải cực kì nhẫn nại mới được dấy, nhưng mà nói chung tớ đợi một mình thì thấy thế chứ hai người chuyện trò rồi lại anh anh - em em khéo hoa nở bung hết cả rùi còn chưa biết ý chứ ^^)

99/ Viết nguyện ước yêu nhau của 2 người trong một năm vào một tờ giấy, nhét tờ giấy vào một cái chai, cho cái chai vào một cái hộp, đem chôn cái hộp ở một chỗ kín trong công viên bách thảo (hay vừon nhà bạn cũng được). Đến kỉ niệm một năm ngày yêu nhau thì đào lên, lúc đấy, nguời này đọc của ngừoi kia viết cái gì thì thú phải biết!!!

100/ Điều thiêng liêng nhất: Vâng, đó chẳng gì hơn là bạn cùng người yêu ngồi đọc hết 99 điều lãng mạn trên rồi lần lượt thực hiện chúng.

Chúc các bạn luôn vui vẻ 
và tình yêu của các bạn luôn tươi đẹp!.

Xem thêm

Sưu tầm
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013
With 0nhận xét
Tag :

100 điều lãng mạn - P2

|
Đọc thêm »
Tình yêu luôn biết thay đổi, biết cách giữ lửa thì tình yêu đó luôn đẹp và lãng mạn. Không chỉ những người có tâm hồn lãng mạn mới làm cho tình yêu của mình lãng mạn mà ngay cả những người khô khan và cộc cằn cũng có thể làm được những điều đó. Chỉ cần bạn yêu người ấy và luôn mang lại nhưng bất ngờ thú vị cho tình yêu.




30/ Bất ngờ gửi một tin nhắn ngộ nghĩnh hoặc vài lời nói yêu thật ngọt ngào qua ĐTDĐ, hoặc gửi tặng một bài nhạc chuông mà người đó yêu thích.

31/ Ngày cuối cùng ở bên nhau (hôm sau là phải lên máy bay đi học tiếp) tự nhiên đang đi chơi cùng nhau mà trời mưa (phải là mùa đông mới được :D) (Chống chỉ định: bạn nào không được đi xa và không xem kĩ dự báo thới tiết trước khi đi chơi là… móm!)

32/ Làm một blog của hai ngừoi chẳng hạn.

33/ Lấy ảnh người yêu làm theme và avatar trong blog hoặc ngay trên phông của màn hình win.

34/ Cùng đi chụp ảnh chung vài kiểu tình củm của riêng hai người thôi.

35/ Tự học làm một món ăn gì đó thật ngon mời người yêu (tình yêu là nó phải đi qua cái dạ dày. Khuyến khích các bạn nữ, đặc biệt những bạn đã đang và sắp lập gia đình).

35/ Thật là lãng mạn và êm dịu nếu đang mỏi mệt được… đấm bóp mát xa phải không nào?!

36/ Cùng làm chung một tấm bưu thiếp.

37/ Một ngày cuả riêng 2 người, không gia đình, không bạn bè, không tất cả mọi thứ... cả thành phố nhỏ bé này, để đến một nơi thật xa nào đó.

38/ Mua thật nhiều bóng bay tặng cô ý.

39/ Tổ chức SN cho người mình yêu (hoặc thích).

40/ Thỉnh thoảng quay những đoạn băng video nhỏ, chỉ để nói I love you hoặc bạn thích cô ấy như thế nào, những điểm đáng yêu nào của ngừoi ấy khiến bạn rung động mặc dù vẫn biết yêu chẳng cần phải có lí do nào cả.

41/ Trên con đường mùa thu dài và thẳng chỉ có hai người tay trong tay (lá vàng roi lả tả thì càng tốt, tăng thêm yếu tố lãng mạn)

42/ Hai người cùng nấu ăn.

43/ Phóng xe dưới trời mưa phùn buổi tối (chú thích là mưa phải là mưa phùn vì nếu mưa to chỉ thích hợp cho việc đi bộ, phóng xe rát mặt lắm, mà xe phải là xe máy, chứ xe đạp hay ô tô thì cũng căng).

44/ Hai người cùng đi chơi SEGA (đặc biệt chú ý đến trò gắp thú nhé!)

45/ Tranh nhau ăn cái gì đấy (tranh vừa thôi, không lại dẫn đến đánh nhau thì... phiền).

46/ Hai người cùng đi xem phim ma (phim ma càng kinh dị càng tốt).

47/ Anh bạn trai lúi húi nấu ăn và hỏi người yêu "Em ăn cay ít hay nhiều?" rồi hỏi "Mmình ăn chung một tô nhé?" (Một sự quan tâm sâu sắc mà bình dị nhỉ?)

48/ Cả 2 cùng "Đi về phía mưa " (chống chỉ định với bạn nào chưa đọc teen story này, có thể kiếm đọc trong blog mình, nhưng mà yếu tố hàng đầu là phải có ôtô và cả xe máy nữa!).

49/ Đến nhà em ý, nhưng không vào, gọi ĐT buôn chuyện như thể đang ở nhà mình ý, rồi sau đó hỏi em ý "Em có muốn gặp anh không???", em ý ra mở cửa thì có ngay anh bay đến đấy! (Chú thích: nên đem theo một món quà hoặc một đồ ăn gì đó thì sẽ càng tạo ấn tượng hơn).

50/ Cùng ngồi trên đồng cỏ ngắm sao.
51/ Cầm gối “oánh” nhau.

52/ Cả hai cùng tới cánh đồng hoa hướng dương chơi trong những dịp kỉ niệm.

53/ Chơi trò tự mặc thêm áo vào mùa hè.

54/ Chơi trò... nhìn nhau xem ai chớp mắt trước.

55/ Với tớ thì ở xa nhà thế này, mỗi tuần một lá thư và ngày nào cũng nhận được e-mail là điều hạnh phúc. Chỉ đơn giản vậy thôi…

56/ Lãng mạn là khi bất chợt cô ấy nắm tay, không lý do.

57/ Lãng mạn là khi chợt đêm về nghĩ về cô ấy, mỉm cười không suy nghĩ.

58/ Lãng mạn là khi cô ấy ngồi ở nhà mình và nói "Em đã cảm thấy như đây là ngôi nhà thứ hai của mình".

59/ Lãng mạn là khi cô ấy nói rằng, "Em có bất ngờ cho anh" và hôn nhẹ lên má mình.

Posted by : thietkexaydung
Date :
With 0nhận xét
Tag :

100 điều lãng mạn

|
Đọc thêm »
Có rất, rất, rất nhiều định nghĩa về "lãng mạn". Lẽ dĩ nhiên, tự mỗi chúng ta ai cũng có một định nghĩa "lãng mạn" cho riêng mình. Trên thế giới này chỉ có hai dạng người:

- Một dạng là người lãng mạn.
- Một dạng là người lãng mạn mà không biết mình lãng mạn hay không chịu nhận là mình lãng mạn.
dieu lang man

1/ Cùng nắm tay nhau đón giao thừa.

2/ Đột nhiên tặng một bông hoa chẳng vì dịp gì cả, chỉ vì tự dưng thấy yêu quá thì tặng thôi.

3/ Đón bình minh và hoàng hôn

4/ Cùng thả diều ở một triền đê ngoại ô trong ánh hoàng hôn.

5/ Đặt cho nhau một biệt danh thật hay ho mà nghe vừa đáng yêu vừa bùn cười (một người bạn tớ gọi người yêu là "sâu béo", tớ thấy rất hay và rất tâm đắc đấy!)

6/ Viết cho nhau một tấm thiếp nhỏ rùi lẳng lặng nhét vào ví trước lúc chia tay để khi về đến nhà đối phương sẽ giở ra đọc (cái này đọc trên báo nào đó).

7/ Đan tặng nhau một cái khăn vào lúc mùa đông chẳng hạn. Chắc chắn ấm đến ngột ngạt cho mà xem.

8/ Tặng nhau một nụ hôn bất ngờ.

9/ Viết một câu chuyện tình cảm, tự design một cái flash, một cái thiếp handmade hoặc là một bài hát tặng người yêu (cái này không phải ai cũng làm được nhưng ai làm được thì tuyệt vời)...

10/ Cùng chúc nhau ngủ ngon vào lúc 12h đêm.

11/ Thu âm một bài do chính mình hát để tặng người kia. Hoặc cùng nhau thu âm một bài hát cũng là một ý kiến hay.

12/ Nhân tiện nói đến chúc ngủ ngon vào lúc 12h thì buổi sáng lúc thức dậy nhắn tin chúc nhau 1 ngày tốt đẹp.

13/ Cùng nhau đạp xe đạp đôi trên những con đường đẹp và lãng mạn (Nhưng hình như cái này ở Hà Nội cấm rồi thì phải vì lâu rồi chẳng thấy xuất hiện cái xe đạp đôi nào cả… Cơ mà ở Đà Lạt thì đầy ra :D).

14/ Lâu lâu thỉnh thoảng cùng nhau đi dưới mưa (Cái này mình chưa thử bao giờ cả có lẽ do mình không thích trời mưa lắm). Lưu ý là rất dễ ốm đấy nên hạn chế thôi nhé!

15/ Cùng nhau chèo thuyền vào một buổi chiều tà...

16/ Học guitar sống chết dù chẳng có năng khiếu để đánh tặng người mình yêu bài hát mà cô ây thích...

17/ Bất ngờ trở về sau bốn năm du học, lù lù xuất hiện trước của văn phòng người còn lại và nhăn nhở cười với hộp chocolate trong tay (chống chỉ định với người ghét chocolate): "Anh/em về rồi đây!".

18/ Ngồi hát "sống" cho người ấy nghe suốt ba giờ đồng hồ và sau đó về nhà ngậm chanh muối một tuần liền.

19/ Vờ như là quên một sự kiện nào đó mang tính kỉ niệm của hai người nhưng hóa ra đã lặng lẽ chuẩn bị thật chu đáo và đầy tính bất ngờ, làm đối tượng chỉ có mà há hốc mồm hông nói được chi hết.

20/ Những tin nhắn lúc 2, 3h sáng kiểu như "Anh/Em đang ngủ nhưng tự nhiên tỉnh dậy và thấy nhớ em/anh quá...".

21/ Hai người không ở gần nhau nhưng cùng nghe 1 bài hát ý nghĩa qua Yahoo!Messenger (bằng PC call). Cái này một người bạn của em đã làm. Cậu ấy ít khi thể hiện tình cảm nên lần đó em bất ngờ và xúc động.

22/ (Dành cho con giai ): đèo ng iu đằng sau, người đó ôm và mi vào tai.

23/ Ăn chung một cốc kem hoặc chè, hoặc cái gì đấy.

24/ Lăng xăng đi kiếm khăn giấy khi bạn khóc, rồi không tìm được, đành bối rối chìa tay ra và nói "Cho mượn áo đồng phục này".

25/ Cắn vào bàn tay. (Chú thích là cái này hết sức nguy hiểm, chống chỉ định cho ngừoi nào sợ đau. Cắn một phát đau chảy máu thành sẹo thì sẽ nhớ suốt đời nhưng mà đau lắm!)

26/ Bỏ cả buổi để ngồi đợi rước người đó về, hoặc để gặp và nói câu chúc ngủ ngon.

27/ Đi chơi thay vì xe máy thì gửi xe ở thương xá Tax, đi bộ vòng vòng chung quanh trung tâm thành phố.

28/ Dựa vào nhau (khi buồn... ngủ và buồn đời).

29/ Ngồi ngắm sao đêm (đếm... mặt trăng).

------->100 điều lãng mạn <-------
Posted by : thietkexaydung
Date :
With 0nhận xét
Tag :

Chân dung iPhone 5S và 5C trước giờ ra mắt

| Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013
Đọc thêm »
Đêm mai (10/9), Apple sẽ công bố các sản phẩm quan trọng của họ trong năm 2013, dự kiến sẽ là iPhone 5S - thế hệ iPhone thứ bảy - và iPhone 5C với mức giá rẻ hơn, tại trụ sở chính ở Cupertino, California (Mỹ).

Dù Apple chưa tiết lộ thông tin về sự kiện và thông thường phải một tuần sau đó sản phẩm mới được bán trên thị trường, một số người đã bắt đầu xếp hàng trước cửa hàng Apple Store ở đại lộ Fifth Avenue, New York (Mỹ) để trở thành những người đầu tiên sở hữu chiếc iPhone đang rất được mong ngóng của hãng này.

Apple lần đầu giới thiệu 2 mẫu iPhone


Lần đầu tiên, hai mẫu iPhone có khả năng sẽ xuất hiện trong cùng 1 sự kiện của Apple.
"Quả táo" thường chỉ trình làng duy nhất một phiên bản iPhone mới mỗi năm. Tuy nhiên, điều này có thể sẽ thay đổi năm nay khi họ sẽ giới thiệu thêm iPhone 5C. Thông tin này hiện vẫn còn gây nhiều tranh cãi vì một số nhà phân tích vẫn không tin Apple sẽ chịu phá bỏ truyền thống chỉ sản xuất những sản phẩm "cao cấp và tốt nhất thế giới". Tuy nhiên, hàng loạt ảnh chụp các mẫu thử iPhone 5C bị tung lên mạng khiến nhiều người cho rằng smartphone giá rẻ của Apple chắc chắn sẽ hiện diện trong sự kiện 10/9.

Về thiết kế, iPhone 5S sẽ giữ nguyên kiểu dáng và kích cỡ của iPhone 5, còn mặt sau iPhone 5C dùng vỏ nhựa với các cạnh hơi bo tròn.

Tên gọi của iPhone


Mặt sau sản phẩm chỉ in chữ "iPhone".
Các trang công nghệ đang gọi iPhone thế hệ 7 là iPhone 5S còn iPhone giá rẻ là iPhone 5C. Ở các đời trước, chữ S trong iPhone 3GS có nghĩa Speed (tốc độ kết nối di động nhanh) còn trong iPhone 4S là Siri (tên của ứng dụng tương tác giọng nói). Vậy còn iPhone 5S? Trang 9to5Mac dự đoán năm nay, S tiếp tục là viết tắt của Speed, ý nói sản phẩm mới sẽ được trang bị chip nhanh nhất, camera chụp ảnh tốc độ cao (lên đến 120 hình/giây) hoặc hỗ trợ kết nối 4G/LTE.

Còn chữ C được dự đoán là chữ viết tắt của Color (màu sắc), Cheap (giá rẻ) hoặc China (Trung Quốc) - thị trường rất quan trọng của Apple nhưng họ lại đang thua trước các nhà sản xuất địa phương. Trong khi đó, các hình ảnh đăng trên mạng cho thấy mặt sau điện thoại Apple không ghi rõ tên đời máy, mà chỉ có chữ iPhone.

iPhone sẽ có thêm màu mới


iPhone năm nay sẽ có nhiều màu rực rỡ.
iPhone vốn chỉ có vỏ màu trắng bạc và đen xanh, trở thành để tài để những đối thủ như Nokia đem ra chế giễu về sự đơn điệu, nhàm chán. Một số trang công nghệ uy tín như All Things D, TechCrunch, 9to5Mac đã lên tiếng khẳng định người sử dụng iPhone năm nay sẽ có thêm lựa chọn mới như xám, vàng sâm panh. Những hình ảnh về iPhone 5C "tắc kè hoa" với đủ màu xanh, đỏ, hồng, cam, vàng... cũng đã bị phát tán trên Internet.

Ngày 4/9, Apple gửi thư mời sự kiện với thiết kế đầy trẻ trung cùng các hình tròn rực rỡ và giới phân tích đã diễn giải rằng thư mời ẩn ý về những chiếc iPhone đa màu, giúp người dùng "tỏa sáng" mỗi ngày.

iPhone 5S hỗ trợ công nghệ quét vân tay


Nút Home đẹp mắt qua thiết kế của Martin Hajek.
Giữa năm 2012, Apple đã bỏ ra 356 triệu USD để mua lại công ty bảo mật vân tay AuthenTec. AuthenTec chuyên sản xuất chip cảm biến vân tay vốn được sử dụng khá rộng rãi trong lĩnh vực bảo mật trên thế giới và công nghệ này được cho là đã sẵn sàng để đưa vào iPhone 2013.

Sonny Dickson, blogger người Australia khá nổi tiếng vì thường xuyên có được các thông tin nội bộ về Apple, đăng ảnh một linh kiện mà anh này khẳng định là nút Home mới tích hợp bảo mật vân tay. Trước tin đồn này, nhà thiết kế Martin Hajek đã tưởng tượng nút Home của Apple có vòng tròn sáng thu hút.

iPhone 5S sẽ có cấu hình mạnh hơn


iPhone 5S sẽ chạy iOS 7 và chip A7.
Đây không phải là tin mới vì Apple vẫn nâng cấp thông số kỹ thuật cho iPhone qua từng năm. iPhone 5S sẽ dùng chip A7 với tốc độ xử lý nhanh hơn 31% so với chip A6, theo khẳng định của Fox News.

iPhone mới được cài sẵn iOS 7, nền tảng mà Apple khẳng định là "sự thay đổi lớn nhất kể từ khi iPhone ra đời". Hệ điều hành này có giao diện trẻ trung, nhiều màu sắc hơn và bổ sung thêm một số tính năng đã xuất hiện trên Android và Windows Phone.

Camera có cảm biến ảnh 12 hoặc 13 megapixel với đèn Flash LED kép, thay thế cho 8 megapixel và Flash LED đơn như trên iPhone 5. Trong bản dùng thử iOS 7 cũng xuất hiện tính năng lạ với tên Mogul, giúp thiết bị của Apple quay phim tốc độ 120 hình/giây, tạo ra các video làm chậm chuyển động slow motion.

Giá bán sản phẩm

Giá iPhone 5S không thay đổi so với iPhone 5 khi mới ra mắt là 649 USD cho bản quốc tế 16 GB, hoặc 199 USD kèm hợp đồng thuê bao hai năm. Mối quan tâm lớn hơn của người sử dụng hiện nay là giá của iPhone 5C. Các nhà phân tích đã cảnh báo rằng người dùng không nên chờ đợi một chiếc điện thoại "giá rẻ" từ Apple. Nó chỉ thấp hơn iPhone chứ vẫn nằm trong phân khúc tầm trung là khoảng 400-500 USD. Khi về thị trường châu Á, giá máy có thể còn tăng cao hơn (như iPhone 5 ở Trung Quốc là hơn 800 USD).

Ngày bán ra thị trường


Nhiều người đã bắt đầu xếp hàng mua máy dù thông tin về iPhone mới chỉ là tin đồn.
Apple không nhắc gì tới sản phẩm được công bố đêm mai, nhưng các nhà báo thân cận với hãng này khẳng định iPhone sẽ trình làng. Lần đầu tiên trong lịch sử phát triển của Apple, họ cũng sẽ tổ chức một sự kiện riêng tại một quốc gia khác ngoài Mỹ là Trung Quốc vào ngày 11/9.

iPhone 5S và iPhone 5C chính thức được phân phối tới các cửa hàng Apple Store vào ngày 20/9, tức 10 ngày nữa người sử dụng sẽ có thể trực tiếp cầm trên tay smartphone được đánh giá là "hot" nhất năm 2013. Rất nhiều người đã xếp hàng ở New York (Mỹ) từ vài ngày nay dù chưa biết chắc khi nào iPhone mới được bán ra.

Châu An
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013
With 0nhận xét

Nghèo đói là trường học tốt nhất

| Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013
Đọc thêm »
Đây là câu chuyện thật do tiến sĩ An Kim Bằng, người Trung Quốc, tốt nghiệp toán học tại Đại học Harvard, kể về người mẹ nghèo của mình. Hy vọng mọi người đọc xong sẽ rút ra được điều gì đó cho bản thân.

Ngày 5/9/1997, là ngày tôi rời gia đình đi nhập học ở Đại học Bắc Kinh, khoa Toán. Ngọn khói bếp dài cất lên từ trên nóc ngôi nhà nông dân cũ nát gia đình tôi. Người mẹ chân thập thễnh của tôi đang nấu mì sợi cho tôi, những bột mì này có được nhờ mẹ đổi năm quả trứng gà cho hàng xóm, chân mẹ bị thương vì mấy hôm trước, để thêm tí tiền cho tôi nhập học, mẹ đẩy một xe chất đầy rau từ thôn ra thị trấn, trên đường bị trật chân.

Bưng bát mì, tôi đã khóc. Tôi buông đũa quỳ xuống đất, xoa nắn chỗ chân sưng phồng lên to hơn cả cái bánh bao của mẹ, nước mắt rơi xuống đất… Nhà tôi ở Thiên Tân, làng Đại Hữu Đới, huyện Vũ Thanh, tôi có một người mẹ tốt nhất thế gian tên là Lý Diệm Hà. Nhà tôi vô cùng nghèo khó.



Khi tôi ra đời, bà nội ngã bệnh ngay trên giường sưởi, tôi bốn tuổi, ông nội lại mắc bệnh hẹp khí quản và bán thân bất toại, những món nợ trong nhà lớn dần theo năm. Khi bảy tuổi, tôi được đi học, học phí là mẹ vay người khác. Tôi thường đi nhặt những mẩu bút chì bạn bè vứt đi, dùng dây buộc nó lên một cái que rồi viết tiếp, hoặc dùng một cái dây chun xoá sạch những cuốn vở bài tập đã viết, rồi viết lại lên đó, mẹ thương tôi đến mức, cũng có lúc đi vay vài hào của hàng xóm để mua vở và bút chì cho tôi. Nhưng cũng có những khi mẹ vui vẻ, là khi bất kể bài kiểm tra nhỏ hay kỳ thi lớn, tôi luôn đứng đầu, toán thường được 100/100 điểm. Dưới sự khích lệ của mẹ, tôi càng học càng thấy ham thích. Tôi thực sự không hiểu trên đời còn có gì vui sướng hơn được học hành.
Chưa đi học lớp một tôi đã thông thạo cộng trừ nhân chia và phân số, số phần trăm; khi học Tiểu học tôi đã tự học để nắm vững Toán Lý Hoá của bậc Trung học Phổ thông; Khi lên trung học, thành phố Thiên Tân tổ chức kỳ thi vật lý của bậc Trung học, tôi là đứa học trò nông thôn duy nhất của cả năm huyện ngoại thành Thiên Tân được giải, một trong ba người đỗ đầu. Tháng 6 năm đó, tôi được đặc cách vào thẳng trường Trung học số 1 danh tiếng của Thiên Tân, tôi vui sướng chạy như bay về nhà.

Nào ngờ, khi tôi báo tin vui cho cả nhà, mặt bố mẹ chất chứa toàn những đau khổ; bà nội vừa mất nửa năm, ông nội đang gần kề cái chết, nhà tôi đã mắc nợ tới hơn mười nghìn Nhân dân tệ rồi. Tôi lặng lẽ quay về bàn học, nước mắt như mưa suốt một ngày. Đến tối, tôi nghe thấy ở ngoài nhà có tiếng ồn ào. Thì ra mẹ tôi đang định dắt con lừa con của nhà đi bán, cho tôi đi học, nhưng ba tôi không chịu. Tiếng ồn ào làm ông nội nghe thấy, ông đang bệnh nặng, trong lúc buồn bã ông đã lìa đời. Sau lễ an táng ông nội, nhà tôi lại mắc thêm vài nghìn tệ tiền nợ nữa.
Tôi không còn dám nhắc đến việc đi học nữa, tôi cất “Giấy báo nhập học” thật kỹ vào vỏ gối, hàng ngày tôi ra đồng làm việc cùng mẹ. Sau hai hôm, tôi và ba tôi cùng lúc phát hiện ra; con lừa con biến mất rồi. Ba tôi sắt mặt lại, hỏi mẹ tôi;

- Bà bán con lừa con rồi à? Bà bị thần kinh à? Sau này lấy gì kéo, lương thực hoa màu bà đẩy xe tay nhé, bà tự cõng nhé? Bà bán lừa một hai trăm bạc liệu cho nó học được một học kỳ hay là hai học kỳ?

Hôm đó mẹ tôi khóc, mẹ tôi dùng một giọng rất dữ dội rất hung dữ để gào lại ba tôi;

- Con cái mình đòi đi học thì có gì sai? Nó thi lên được trường số 1 của thành phố nó là đứa duy nhất của cả huyện này đấy, tôi không thể để cho tiền đồ của nó bị lỡ dở được. Tôi sẽ dùng tay đẩy, dùng lưng vác, để cho nó đi học…

Cầm sáu trăm tệ mẹ vừa bán lừa, tôi thật sự chỉ muốn quỳ xuống dập đầu trước mẹ. Tôi đã thích được học quá rồi, mà còn học tiếp, thì mẹ sẽ khổ sở bao nhiêu, vất vả bươn chải thêm bao nhiêu? Mùa thu năm đó tôi quay về nhà lấy áo lạnh, thấy mặt ba tôi vàng như sáp, gầy da bọc xương đang nằm trên giường sưởi. Mẹ bình thản bảo; “Có gì đâu, bị cảm, sắp khỏi rồi”. Ai ngờ, hôm sau tôi xem vỏ lọ thuốc của ba, thì thấy đó là thuốc ngăn ngừa tế bào ung thư phát triển. Tôi kéo mẹ ra ngoài nhà, khóc hỏi mẹ mọi chuyện là thế nào, mẹ bảo, từ sau khi tôi đi học, ba bắt đầu đi ngoài ra máu, ngày càng nặng lên.

Mẹ vay sáu nghìn tệ đưa ba lên Thiên Tân, Bắc Kinh đi khắp nơi, cuối cùng xác định là u nhu ruột bowel polyps, bác sĩ yêu cầu ba phải mổ gấp. Mẹ chuẩn bị đi vay tiền tiếp, nhưng ba kiên quyết không cho. Ông nói, bạn bè họ hàng đã vay khắp lượt rồi, chỉ vay mà không trả thì còn ai muốn cho mình vay nữa!

Hàng xóm kể với tôi; Mẹ dùng một phương pháp nguyên thuỷ và bi tráng nhất để gặt lúa mạch. Mẹ không đủ sức gánh lúa mạch ra sân kho để tuốt hạt, mẹ cũng không có tiền thuê người giúp, mẹ bèn gặt dần, lúa mạch chín chỗ nào gặt chỗ đó, sau đó dùng xe cải tiến chở về nhà, tối đến mẹ trải một tấm vải nhựa ra sân, dùng hai tay nắm từng nắm lúa mạch đập lên một hòn đá to…Lúa mạch trồng trên ba mẫu đất của nhà, một mình mẹ làm, mệt đến mức không đứng dậy nổi nữa thì mẹ ngồi xổm xuống cắt, đầu gối quỳ còn chảy máu, đi đường cứ cà nhắc…Không đợi hàng xóm kể hết, tôi chạy như bay về nhà, khóc to gọi mẹ; “Mẹ, mẹ, con không thể đi học nữa đâu…”.

Kết quả, mẹ vẫn tống tôi lên trường. Tiền sinh hoạt phí mỗi tháng của tôi chỉ 60 đến 80 tệ, thật thảm hại nếu so với những người bạn học khác mỗi tháng có 200-240 tệ. Nhưng chỉ mình tôi biết, món tiền nhỏ này mẹ tôi cũng phải tằn tiện lắm, từ ngày đầu tháng đã dành từng hào từng hào, bán từng quả trứng gà, rau xanh lấy từng đồng từng đồng, có lúc dành dụm không đủ đã phải giật tạm vài đôi chục. Mà cha tôi, em trai tôi, dường như chẳng bao giờ có thức ăn, nếu nhà ăn rau cũng chẳng dám xào mỡ, chỉ chan tí nước dưa muối ăn qua bữa. Mẹ không muốn tôi đói, mỗi tháng mẹ chăm chỉ đi bộ hơn mười cây số mua mì tôm với giá bán buôn.


Rồi mỗi cuối tháng, mẹ vất vả cõng một túi nặng lên Thiên Tân thăm tôi. Trong túi ấy ngoài những gói mì tôm ra, còn có nhiều xếp giấy loại mẹ phải đi bộ ra một xưởng in ngoài thị trấn cách nhà 6km để xin cho tôi (đó là giấy để tôi làm nháp toán), cả một chai tương cay rất to, cải bẹ muối thái sợi, và cả một cái tông đơ để cắt tóc. (Cắt tóc nam rẻ nhất Thiên Tân cũng phải 5 tệ, mẹ muốn tôi dành tiền cắt tóc để mua thêm lấy vài cái bánh bao mà ăn).
Tôi là học sinh cấp 3 duy nhất của Thiên Tân đến cả rau ở bếp ăn nhà trường cũng không mua nổi, chỉ có thể mua vài cái bánh bao, mang về ký túc ăn cùng mì sợi khô hoặc chấm với tương ớt, kẹp dưa muối để ăn qua bữa. Tôi cũng là học sinh duy nhất không có giấy kiểm tra, chỉ có thể tận dụng giấy một mặt của xưởng in để viết bài. Tôi là đứa học sinh duy nhất chưa bao giờ dùng xà phòng, khi giặt quần áo tôi thường đi nhà bếp xin ít bột kiềm nấu ăn (alkali - chất kiềm, dùng để hấp bánh bao, làm bánh nướng, làm nước sôđa) là xong. Nhưng tôi chưa bao giờ tự ti, tôi cảm thấy mẹ tôi khổ cực cả đời, như người anh hùng chống lại đói khổ, làm con của người mẹ như thế tôi rất tự hào. Hồi mới lên Thiên Tân, tiết học tiếng Anh đầu tiên khiến tôi ù cạc. Khi mẹ lên, tôi kể cho mẹ nghe tôi sợ tiếng Anh thế nào, ai ngờ mẹ chỉ cười bảo; “Mẹ chỉ biết con là đứa trẻ con khổ cực nhất, mẹ không thích con kêu khó, vì chịu khổ được thì chả còn gì khó nữa”.

Tôi hơi bị nói lắp, có người bảo, học tiếng Anh đầu tiên cần làm chủ được cái lưỡi của mình, bởi vậy tôi thường kiếm một hòn sỏi ngậm vào miệng mình, rồi gắng đọc tiếng Anh. Hòn sỏi cọ xát vào lưỡi tôi, có lúc máu chảy ra bên mép, nhưng tôi cố gắng để kiên trì. Nửa năm trôi qua, hòn sỏi nhỏ đã bị mài tròn đi, lưỡi tôi cũng đã nhẵn, tiếng Anh đã thành người giỏi thứ 3 của lớp. Tôi vô cùng cảm ơn mẹ, lời mẹ khích lệ tôi vượt qua khó khăn lớn trong học tập. Năm 1996, lần đầu tiên tôi được tham gia cuộc thi Olympic tri thức toàn quốc khu vực Thiên Tân, đoạt giải Nhất môn Vật lý và giải Nhì môn Toán học, tôi được đại diện Thiên Tân đi Hàng Châu tham gia Cuộc thi Olympic toàn Trung quốc môn Vật lý. “Đoạt lấy chiếc Cup giải Nhất toàn Trung quốc tặng mẹ, rồi lên đường dự Olympic Vật lý Thế giới!” Tôi không ngăn được nỗi khao khát trong lòng, tôi viết thư báo cho mẹ tin vui và mơ ước của tôi. Kết quả, tôi chỉ được giải Nhì, tôi nằm vật ra giường, không ăn không uống. Dù tôi là người đạt thành tích cao nhất trong đoàn Thiên Tân đi thi, nhưng nếu tính cả những khốn khổ của mẹ tôi vào, thì thành tích này không xứng đáng! Tôi về trường, các thầy ngồi phân tích nguyên nhân thất bại cho tôi thấy; Tôi những muốn phát triển toàn diện cả Toán Lý Hoá, những mục tiêu của tôi quá nhiều nên sức lực tinh thần tôi phải phân tán rộng.

Nếu giờ tôi chỉ chọn một mục tiêu trước mắt là kỳ thi Toán, nhất định tôi thắng. Tháng 1 năm 1997, tôi cuối cùng đã giành chiến thắng tại kỳ thi Olympic Toán toàn Trung Quốc với điểm số tuyệt đối, lọt vào đội tuyển Quốc gia, cả mười kỳ thi kiểm tra ở đội tuyển tôi đều là người đứng đầu. Với thành tích đó, tôi được sang Argentina tham gia kỳ thi Olympic Toán quốc tế. Nộp xong phí báo danh, tôi gói những sách vở cần chuẩn bị và tương đậu cay của mẹ lại, chuẩn bị lên đường. Giáo viên chủ nhiệm và thầy giáo dạy Toán thấy tôi vẫn mặc bộ quần áo thải của người khác cho, những thứ áo quần màu sắc chả đâu vào đâu, kích cỡ khác nhau, bèn mở tủ áo của tôi ra, chỉ vào những áo trấn thủ vá, những áo bông tay đã phải nối hai lần, vạt đã phải chắp ba phân, hỏi tôi;
“Kim Bằng, đây là tất cả quần áo của em ư?”

Tôi chả biết nói sao, vội đáp; “Thầy ơi, em không sợ người khác chê cười! Mẹ em thường bảo, Phúc Hữu Thi Thư Khí Tự Hoa - trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa, em mặc những thứ đồ này đi Mỹ gặp tổng thống Clintơn em cũng chẳng thấy ngượng”.

Ngày 27/7, Olympic Toán học Thế giới lần thứ 38 chính thức khai mạc. Chúng tôi thi liên tục suốt năm tiếng rưỡi, từ 8 giờ 30 phút sáng tới 2h chiều. Ngày hôm sau công bố kết quả, đầu tiên công bố Huy chương Đồng, tôi không muốn nghe thấy tên mình; Sau đó công bố Huy chương Bạc, cuối cùng, công bố Huy chương Vàng, người đầu tiên, người thứ hai, người thứ ba là tôi. Tôi khóc lên vì sung sướng, trong lòng tự nói;“Mẹ ơi, con mẹ thành công rồi!”


Tin tôi và một người bạn nữa đoạt Huy chương Vàng kỳ thi Olympic Toán học ngay chiều hôm đó đã được Đài phát thanh Nhân dân Trung ương TQ và Đài truyền hình Trung ương TQ đưa. Ngày 1/8, chúng tôi vinh quang trở về, lễ đón long trọng được Hiệp hội khoa học Trung Quốc và Hội Toán học Trung Quốc tổ chức. Khi đó, tôi muốn về nhà, tôi muốn sớm gặp mẹ, tôi muốn chính tay tôi đeo tấm huy chương vàng chói lọi lên cổ mẹ… Hơn mười giờ đêm tối hôm đó, tôi cuối cùng đã đội trời đêm về đến nhà. Người mở cửa là ba tôi, nhưng người một tay ôm chặt lấy tôi vào ngực trước lại chính là mẹ tôi.

Dưới trời sao vằng vặc, mẹ tôi ôm tôi rất chặt…

Tôi lấy tấm huy chương vàng đeo lên cổ mẹ, khóc một cách nhẹ nhõm và sung sướng. Ngày 12/8, trường Trung học số Một của Thiên Tân chật ních người, mẹ được ngồi lên bàn Chủ tịch danh dự cùng với các quan chức Cục giáo dục Thiên Tân và các giáo sư toán học hàng đầu. Hôm đó, tôi đã phát biểu thế này;
“Tôi muốn dùng cả sự sống của tôi để cảm tạ một người, là người mẹ đã sinh và nuôi nấng tôi. Mẹ tôi là một người phụ nữ nông dân bình thường, nhưng những đạo lý mẹ dạy tôi nên người đã khích lệ tôi cả đời. Năm tôi học lớp 10, tôi muốn mua cuốn sách “Đại từ điển Anh-Trung” để học tiếng Anh, mẹ tôi không có tiền, nhưng mẹ vẫn nghĩ cách giúp tôi. Sau bữa cơm sáng, mẹ tôi mượn một chiếc xe cải tiến, chất một xe rau cải trắng, hai mẹ con tôi đẩy ra chợ huyện cách hơn bốn mươi km bán rau. Đến được chợ đã gần trưa, buổi sáng đó tôi và mẹ chỉ ăn hai bát cháo ngô nấu với khoai lang đỏ, lúc đó bụng đói cồn cào, chỉ mong có ai tới mua cho cả xe rau ngay.
Nhưng mẹ vẫn nhẫn nại mặc cả từng bó, cuối cùng bán với giá 1 hào một cân. Hai trăm cân rau đáng lẽ 21 tệ, nhưng người mua chỉ trả 20 tệ. Có tiền rồi tôi muốn ăn cơm, nhưng mẹ bảo nên đi mua sách trước, đó là việc chính của ngày hôm nay. Chúng tôi đến hiệu sách hỏi, giá sách là 8 tệ 2 hào 5 xu, mua sách rồi còn lại 1 tệ 7 hào 5 xu. Nhưng mẹ chỉ cho tôi 7 hào rưỡi đi mua hai cái bánh bột nướng, một tệ kia còn phải cất đi để dành cho tôi làm học phí. Tuy ăn hết hai cái bánh nướng, nhưng đi bộ tiếp 40km về nhà, tôi vẫn đói tới mức hoa mắt chóng mặt, lúc này tôi mới nhớ ra tôi đã quên không phần cho mẹ ăn một miếng bánh nướng nào, mẹ tôi chịu đói cả ngày, vì tôi mà kéo xe suốt 80km đường xa. Tôi hối hận tới mức chỉ muốn tát cho mình một cái, nhưng mẹ tôi chỉ bảo; “Mẹ ít văn hoá, nhưng mẹ nhớ khi nhỏ được thầy giáo dạy là, Golgi có nói một câu; Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ”.

Khi mẹ nói thế mẹ không nhìn tôi, mẹ nhìn ra con đường đất xa xôi, cứ như thể con đường đất đó có thể thông tới tận Thiên Tân, đi thẳng tới Bắc Kinh. Tôi nghe mẹ bảo thế, tôi không thấy đói nữa, chân tôi không mỏi nữa…Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất, thì tôi muốn nói rằng, người mẹ nông dân của tôi chính là người thầy giáo giỏi nhất của đời tôi”.

Dưới khán đài, không biết có bao nhiêu đôi mắt đã ướt đẫm, tôi quay về phía người mẹ tóc hoa râm của tôi, cúi người xuống kính cẩn…
Sưu tầm
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013
With 0nhận xét
Tag :

Nhật ký mang tên Đào Thị Linh

| Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013
Đọc thêm »
Tuổi thơ trong tôi, từ những ngày tôi còn chập chững bước đi...

Tôi sinh ra trong một gia đình rất bình thường với 2 người anh trai của tôi, cả bố mẹ tôi đều có công việc tốt tại cơ quan. Lúc đó do mẹ tôi làm nhà nước nên sinh tôi ra là vỡ kế hoạch vì có đứa con thứ 3. Bị đóng phạt một ít thóc mà nhà tôi lại nghèo nên lúc đó tôi được sinh ra đã được coi là suy dinh dưỡng. Cái tên mà bố mẹ tôi thường hay gọi tôi ở nhà là “còi”. Vì lúc đó tôi rất nhỏ so với mấy đứa trong xóm bằng tuổi. Mặc dù lúc đó tôi rất được cưng, bố mẹ tôi thường dành những đồ ăn ngon cho tôi đặc biệt là bố tôi rất quý tôi vì được gọi là con gái “rượu” của bố mà….

dao thi linh

Khi lớn lên một chút thì tôi được biết 3 anh em tôi có 3 cái tên khác nhau nghe rất là buồn cười mà giờ tôi không nhớ rõ lắm. Sau đó bố tôi đi làm xa về đã thay đổi tên của 3 anh em để cho cùng vần là ”Chinh” ”Vinh” và tôi là “Linh”. Khi lên lớp 1 tôi đi học mới biết được họ tên đầy đủ của mình là “Đào Thị Linh” mang tên họ Đào mà ít ai biết tới. Trong làng lúc đó những ai mang họ Đào thì đều là có họ với nhà tôi, một dòng họ không lớn lắm nhưng mà khi giỗ họ thì cũng rất là đông đấy.

……

Cái duyên khi đến với Seo và  Maketing của tôi:

Trong thời gian trước tôi được một người bạn giới thiệu về Maketing, khi nghe một số lời khuyên và được chỉ bảo nhiều thứ liên quan đến maketing online thì tôi đã dần bị thuyết phục. Khi đó tôi đã bỏ tiền để đi học một khóa gần 2 tháng trời, nhưng vẫn chưa thấm vào đâu vì kiến thức quá rộng, bao gồm nhiều chuyên ngành nhỏ. Kiến thức đó cho tôi đủ hiểu được nhiều thứ chuyên môn và cách hoạt động trên Internet như thế nào cho hiệu quả mà có lẽ tôi chưa thể làm được. Học xong thì tôi vẫn không thể định hướng được sẽ làm về cái gì vì nếu làm hết thì tôi không có đủ khả năng.

dao thi linh

Sau này,tôi có duyên gặp lại một người thầy và bây giờ là một người anh trong một khóa học SEO pro do thầy tổ chức. Từ những kiến thức trước kia tôi tìm hiểu cộng với sự giảng dậy nhiệt tình của thầy thì tôi đã quyết định đi theo nghề SEO này. Tuy nó không phải là mới mẻ nhưng đối với tôi thì có lẽ quen thuộc rồi. Vì kiến thức cơ bản thì tôi đã hiểu được hết còn những thuật toán và những thay đổi thường xuyên của google thì tôi đã …

Tôi cảm thấy có duyên khi đến với lĩnh vực này vì ở đây tôi gặp được rất nhiều người bạn, xa có và gần cũng có, họ cùng đam mê cùng mục đích tìm hiểu và học hỏi giống như tôi. Họ luôn giúp đỡ, chia sẻ những kinh nghiệm cho tôi. Với khoảng thời gian học tập tôi luôn tìm tòi và học hỏi để cố gắng phát triển niềm đam mê của mình, đam mê cái sự lên “đỉnh” của công việc. Chắc là cũng không khó khăn lắm, vật vã lắm mới có được kết quả đó.

Điều đầu tiên tôi cần phải làm là để làm sao cho mọi người biết đến tôi với thương hiệu làm SEO ĐÀO THỊ LINH”. Nhưng cũng với cái tên đó đã theo tôi suốt hơn hai mươi mấy năm trong cuộc sống rộng lớn này. Một chút may mắn và một chút hãnh diện khi có được từ cái tên gọi đầy trìu mến 

linh

Cái tên đó khi được nhắc tới thì có ai nhớ đến tôi hay không, có đứng vững được trong cái xã hội xô bồ đầy cám dỗ này không?...Nhưng thôi nói gì thì nói, suy nghĩ gì thì nghĩ, trước tiên tôi vẫn phải cố gắng “SEO” trước đã. Người ta chỉ nhìn vào thành quả mà tôi đạt được chứ không nhìn vào những gì tôi cố gắng làm đâu. Tạm thời là như thế này đã, vì cái tên mang họ “Đào thị linh” này chưa làm được gì để đời nên chưa thể kể tiếp cho mọi người nghe được. 

Nếu bạn thấy hay khi đọc được những câu ca về sự nghiệp đầu tiên của tôi viết ra đây chỉ để tìm thêm nhiều dự án SEO thì hãy coment ở dưới bài để liên hệ tôi làm việc cho bạn thật tốt nhé... 

Đào Thị Linh

Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013
With 0nhận xét

Tuổi 16 nhí nhảnh với nghề MC

| Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
Đọc thêm »
Nụ cười tươi tắn cùng vẻ thông minh, duyên dáng, “Chị Ong Vàng” Thúy Quỳnh đang trở thành MC được bạn trẻ mến mộ, yêu thích. Việc tham gia nhiều chương trình cũng đã đem lại cho cô gái 16 tuổi nhiều trải nghiệm quý giá.

Chỉ mới 16 tuổi nhưng những trải nghiệm của Quỳnh khiến bạn bè đồng trang lứa phải kính nể, ngưỡng mộ. Và chương trình truyền hình đầu tiên Quỳnh được biết đến và yêu thích với vai trò MC là “10 vạn câu hỏi vì sao” phát sóng trên VTV3.


Quỳnh cho biết mình đến với chương trình này rất tình cờ. Vì rất yêu thích và thường xuyên theo dõi chương trình “10 vạn câu hỏi vì sao”  nên khi thấy có thông tin tuyển, bạn đã không do dự đăng ký dự tuyển.

Sau khi trải qua những tuyển chọn gắt gao của ban giám khảo, Quỳnh đã được chọn làm Chị Ong Vàng dẫn chương trình. Và cái tên “Chị Ong vàng” cũng gắn bó với bạn cho đến tận bây giờ.

Quỳnh chia sẻ: “10 vạn câu hỏi vì sao” là chương trình đầu tiên mình tham gia với vai trò là MC nên còn nhiều bỡ ngỡ, thiếu tự tin trước máy quay. Nhờ có các cô chú, anh chị trong êkip động viên, giúp đỡ tận tình nên Quỳnh ngày càng tự tin và dẫn tốt hơn.

Bên cạnh đó, nhân vật “Chị Ong vàng” là biểu tượng của tri thức, thông minh và đáng yêu nên khi tham gia chương trình, mình phải trau dồi thêm nhiều kiến thức ở các kênh thông tin khác nhau mới có thể làm tốt vai trò của mình”.

Trong quá trình dẫn chương trình này, kỷ niệm Quỳnh khó quên nhất là một buổi quay vào mùa hè. Bạn cho biết trong trường quay cực nóng mà điều hòa hôm ấy lại bị phát ra tiếng kêu ro ro nên khi bắt đầu quay thì phải tắt đi.
  
Đứng giữa một dàn đèn đánh sáng chiếu vào người, Quỳnh thấy “có cảm giác như đang ở sa mạc Sahara”. Đến giờ nghĩ lại, bạn cho biết vẫn thấy toát mồ hôi nhưng lại rất vui vì “khả năng vượt qua thời tiết” của mình.


Cô gái tuổi 16 luôn lấy hình ảnh "Chị Ong vàng" để trau dồi kiến thức, kinh nghiệm bản thân.

Trong thời gian đảm nhận vị trí MC của chương trình “10 vạn câu hỏi vì sao” được một năm, Quỳnh còn tham gia diễn xuất trong nhiều bộ phim: Cửa sổ thủy tinh, Thông điệp cuộc sống, Cái lý cái tình,...

Những bộ phim này đã mang lại cho Quỳnh những trải nghiệm hoàn toàn mới. Quỳnh bày tỏ: “Mình đã được hóa thân thành các nhân vật khác nhau, nhờ đó đã biết thêm về cuộc sống.

Đặc biệt, Quỳnh đã thấu hiểu hơn về việc các anh chị, cô chú diễn viên, ekip làm phim đã thực sự phải lao động nghệ thuật vất vả như thế nào để có được những bộ phim hay phục vụ khán giả”.

Việc tham gia nhiều lĩnh vực với những vai trò khác nhau, ngoài sự trải nghiệm, Quỳnh còn mong muốn sẽ có được khám phá và tìm cho mình một con đường phù hợp nhất. Với Quỳnh, “Ở tuổi mình bây giờ, có nhiều điều quan trọng hơn là sự nổi tiếng”.

Mặc dù tham gia rất nhiều chương trình và có nhiều cơ hội để thử sức, khám phá mình, Quỳnh cho biết việc học tập vẫn là quan trọng nhất. Hầu hết lịch diễn của bạn thường vào thứ 7, chủ nhật hoặc buổi tối nên không bị ảnh hưởng nhiều tới việc học ở trường. 

Ngoài ra, lý do Quỳnh chú trọng việc học còn do nhân vật Chị Ong Vàng là biểu tượng của sự thông minh, hiểu biết nên bạn luôn cố gắng giữ đúng hình tượng để không làm xấu nhân vật trong mắt người hâm mộ.

“Chị Ong vàng” luôn được gia đình ủng hộ và theo sát những chương trình bạn tham gia. Đó cũng là động lực để Quỳnh luôn cố gắng và hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Chia sẻ về ước mơ, Quỳnh thẳng thắn nhận rằng mình khá “tham lam”. Bạn nói: “Sau này, mình muốn trở thành MC, diễn viên nổi tiếng, … Bởi vậy mà hiện tại Quỳnh sẽ hiện thực hóa dần nó bằng cách học tập thật tốt và phấn đấu đi du học. Đó vừa là trải nghiệm lại vừa là cơ hội để mình phát triển bản thân”.
Theo giaitri.vn
Posted by : thietkexaydung
Date :Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
With 0nhận xét
Next Prev
▲Top▲